Cảnh đẹp của quần đảo Thổ Chu thật sự không bút mực nào có thể tả hết: những bãi cát trắng, làn nước trong xanh, hàng dừa quyến rũ, rặng san hô màu sắc, hải sản phong phú và giàu có đến nỗi bạn có thể câu cá mà không cần dùng lưỡi hay mồi.
‘Không bút mực nào tả xiết vẻ đẹp của quần đảo Thổ Chu’
Là người làm nghề du lịch, tuổi đời ở mức lưng chừng, tôi càng có máu đi. Tôi thích đắm mình trong nét đẹp hoang sơ mà ở đó, chẳng xô bồ, chẳng bon chen, tôi có cơ hội được sống với những điều giản dị của người dân bản địa cũng là dịp nhìn lại chính mình sau những bộn bề lo toan giữa cuộc sống mưu sinh khắc nghiệt.
Ngoài ra, bản đồ hình chữ S luôn là ưu tiên số một khi tôi nghĩ xách ba lô lên, bỏ lại sau lưng những áp lực công việc hàng ngày. Nhưng với quần đảo Thổ Chu (huyện Phú Quốc, tỉnh Kiên Giang), nơi tiền tiêu của vùng biển Tây Nam, ngoài quyết tâm còn đòi hỏi một chữ duyên để có thể đặt chân đến vùng đất nơi mà cha ông đã đặt cột mốc A1 cho đường cơ sở của đất nước Việt Nam mình.
Ý nghĩ đi đến quần đảo quân sự này nhen nhóm tận hai năm để thành hiện thực. Có những người bạn đồng hành ban đầu hăng hái với vẻ đẹp thiên nhiên của nó, nhưng rồi cũng rút lui dần vì thời gian chờ đợi, hành trình xa xôi.
Sóng gió trên con tàu ra đảo dễ làm nản lòng những người nhẹ bóng vía, vì bươn chải cuộc sống, hay là vì người ta nghĩ mình sẽ làm gì với chừng ấy thời gian ở một nơi hoang vắng – quá cô đơn, cũng quá chán chường, không nhà hàng, không rạp chiếu phim, không quán bar hay pub.
Thần may mắn cũng mỉm cười với người có lòng, Vietjet mở đợt khuyến mãi 0 đồng cho các chặng bay trong nước. Tôi nhanh tay có được chiếc vé hai chiều Sài Gòn – Phú Quốc với ngày trùng khớp để có thể đi tàu từ cảng Bãi Vòng ra Thổ Chu và quay về với giá chỉ 594.000 đồng, vào mùa đẹp nhất trong năm của Thổ Chu: tháng 4 dương lịch.
Nếu đặt cạnh nhau, Phú Quốc như nàng hoa hậu đội chiếc vương miện lấp lánh, Thổ Chu là một cô gái quê mùa với một nụ cười ngọt ngào toả nắng e ấp sau chiếc nón lá, và tôi yêu nét chân chất.
Máy bay hạ cánh xuống Phú Quốc, tôi đón xe đến một nhà nghỉ giá rẻ dành cho khách du lịch bụi, Tây balo gần bến cảng để tiện di chuyển sáng hôm sau. Thuê xe gắn máy của chủ nhà nghỉ, không kịp thay quần áo, tôi chạy vào thị trấn Dương Đông, nơi mà tôi có hẹn với hai khách người nước ngoài vừa thực hiện xong hành trình 3 ngày 2 đêm nghỉ dưỡng trên tàu Mekong.
Bình minh ló dạng, lại tất tả vác ba lô trên lưng, bác chủ nhà nghỉ kiêm xe ôm dúi vào tay hai ổ bánh mì ốp la cùng hũ muối tiêu của bác gái làm rồi chở tôi ra bến tàu để kịp chuyến 9h. Cảng Bãi Vòng sáng sớm tấp nập trên bến dưới thuyền. Chiếc Thổ Chu 09 neo ở một góc riêng, chào đón những bộ đội trẻ ra đảo nhập ngũ, bà con đi lại giữa hai nơi để giao thương cùng hàng hoá tiếp tế cho vùng đảo xa.
Máy điều hoà mở lạnh đến nỗi dù ngoài trời đang nắng ấm rực rỡ, tôi vẫn phải khoác thêm 2 cái áo nữa để giữ ấm. Chiếc tàu lướt sóng khá êm ra biển lớn, mọi người chìm vào giấc ngủ để quên đi hành trình 4,5 tiếng, quên đi những cơn say sóng.
Khoảng hơn 13h, tàu thả neo, báo hiệu cập bến Thổ Chu. Hiện ra trước mắt tôi là con đường dài dẫn vào bãi Ngự, nơi dân cư tập trung đông đúc và sầm uất nhất trong 8 tháng tại vùng đất thiêng liêng này.
Theo hướng dẫn, tôi đến đăng kí với Đồn biên phòng của đảo và Công an xã đảo. May mắn lại mỉm cười với tôi khi anh phó công an xã mời tôi về nhà cha mẹ anh để ở trong 6 ngày lưu lại tham quan vùng đất tiền tiêu này.
Thời gian ở đảo Thổ Chu, tôi đã đi từ ngỡ ngàng này đến ngỡ ngàng khác về một vùng đất trù phú, xinh đẹp và ấm áp tình làng nghĩa xóm. Mọi người ở đây chào đón bạn phương xa bằng trái tim ấm nóng của người dân xứ biển.
Cảnh đẹp của quần đảo Thổ Chu thật sự không bút mực nào có thể tả hết được: những bãi cát trắng, làn nước trong xanh, hàng dừa quyến rũ, rặng san hô màu sắc, hải sản phong phú và giàu có đến nỗi bạn có thể câu cá mà không cần dùng lưỡi hay mồi, rừng nguyên sinh mát rượi với hệ thực vật xanh tốt.
Nét văn hoá truyền thống của lễ hội vía Bà, lễ Ông hòa trộn với những nụ cười hồn hậu của người dân tứ xứ đến lập nghiệp trên quần đảo đã tạo nên một đặc sản quấn chân bất cứ ai có dịp một lần đặt chân đến đây.
Xã Thổ Chu đang thức giấc sau một giấc ngủ dài, từng có lịch sử đau thương với hơn 500 người bị Kh’mer đỏ thảm sát. Giờ đây, Thổ Chu đã trở mình, biến đau thương thành sức mạnh để trở thành một vùng đất có tiềm năng lớn trong tương lai.
Sau chuyến đi, tôi chỉ hy vọng miền đất xinh đẹp này sẽ có những bước phát triển đúng đắn và bền vững, để nụ cười mãi luôn xinh đẹp và chân chất như ngày tôi đến.
Nhận xét
Đăng nhận xét